2/6/11

Như dòng sông vẫn chảy

         Dù đục dù trong , con sông vẫn chảy.
         Dù cao dù thấp, cây lá vẫn xanh
         Dù người phàm tục hay kẻ tu hành
         Cũng phải sống từ những điều rất nhỏ.

        Ai cũng chê rằng cuộc đời méo mó
        Sao không tròn ngay tự trong tâm?

    

                                                                    Đất ấp ôm cho mọi hạt nảy mầm.
                                                                    Nhưng chồi tự vươn lên tìm ánh sáng.
                                                                   Nếu tất cả đường đời đều trơn láng.
                                                                   Thì chắc gì ta đã nhận được ra ta?

                                                                    Ai cũng có thể tiến xa
                                                                    Nếu có khả năng tự mình đứng dậy.
                                                                    Hạnh phúc cũng như bầu trời này vậy.
                                                                    Không chỉ để dành cho một riêng ai.
                    Đừng buồn nhé!
                    Cơn mưa rồi sẽ tạnh
                    Phố ngoài kia còn thắp sáng ánh đèn
                    Em đã thấy ngày mai khi hửng nắng      
                    Sẽ chẳng còn dấu vết của đêm                              

                   Đừng buồn nhé!
                   Gió muôn đời vẫn thổi
                   Lá vẫn xanh
                   Hoa vẫn nở bên đường
                   
                   Em đã biết ngày mai khi thức dậy
                   Những nỗi buồn là ký ức mà thôi.
                                               ( Sưu tầm)
   

1 nhận xét:

  1. Có thể là trời sẽ vào thu
    Nắng tạ từ chia xa lòng tháng chín
    Ta đi qua đời ai còn khép kín
    Em đã đi rồi kỷ niệm bắt đền ư?

    Có thể là thơ ta mãi ưu tư
    Bên dốc buồn vui với cái nhìn ngút mắt
    Biển nhớ tên em hay cố tình góp nhặt
    Năm tháng chờ hoài có mất dấu yêu xưa?

    Chuyện kể rằng tháng chín ấy trời mưa
    Lá ngại ngùng đặt dấu chân xuống phố
    Tiếng "Em yêu!" bỗng bật thành nức nở
    Năm tháng trôi hoài thơ ấu lấm lem rơi.

    Trả lờiXóa